Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

TRẮNG LẮM NGÀY XƯA

Trắng tinh cả chỗ nhau ngồi
Chuỗi cười khúc khích cái lời ngô nghê
Bấy giờ mới chớm tóc thề
Mười ba , mười bốn nhà quê vào đời

Anh khen trắng lắm áo ơi
Hồn tôi cũng trắng những lời ngây thơ
Liếc nhau rồi chỉ vu vơ ...
Hình như lúc ấy chưa tơ vương nhiều

Lòng như khăn trắng mới thêu
Bây giờ yêu lắm trăm chiều ngày xưa ...

kim hường lagi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét