Đàn chim xa trường Phan Bội Châu
Bay dài hơn bốn
chục năm sau
Dù khi lá rụng
không về cội
Nhưng nỗi lòng
riêng chắc nhớ nhau
Dẫu sống một
trăm hai chục tuổi
Đến nay
cũng quá nữa đời rồi
Ới ơi bạn cũ
ngoài sông núi
Mái tóc còn
đen được mấy người?
Nay bạn dễ
chừng mang kính lão
Ít nhiều đuôi
mắt nhíu chân chim
Về chiều hẳn
bớt lo cơm áo
Vẫn thức trong
lòng tuổi thiếu niên?
Qua cuộc mưu
sinh sừng lẫn móng
Mấy phần còn
lại nét hồn nhiên?
Bao nhiêu mơ ước
và hy vọng
Dưới đáy rương
lòng vẫn mới nguyên?
Thành bại nên
hư thôi chớ kể
Giếng đời đâu
đã cạn ngây thơ
Dù nay con cái
thành cha mẹ
Vẫn nhớ ngày
vui thuở học trò
Họp mặt nhau
từ năm đệ thất
Trường chưa có
lớp gái trai chung
Trò quê ra tỉnh
còn chân đất
Đồng phục chưa
quen áo đóng thùng
Nhà trọ ở lâu
thành ở thiệt
Đứa từ Phan Rí
đứa Tuy Phong
Hàm Tân, Mũi
Né về Phan Thiết
Hạt muối trao
nhau cũng mặn lòng
Gần nữa trăm
năm từ đó nhé
Hết hè năm
trước tiếp năm sau
Bỗng dưng ta
lớn bao giờ nhỉ?
Rồi thoắt xa
nhau đến bạc đầu!
Cuộc sống phân
thành nhiều miếng nhỏ
Mỗi người nhận
lấy phận riêng mình
Rồi theo vận
nước đi trăm ngã
Còn nhớ trường
xưa nhớ tuổi xanh?
Mong có một
ngày ta gặp lại
Cầm tay nhau
đứng ngó nhau cười
Trông lên mái
tóc thời thơ dại
Đã muối tiêu
hay muối trắng rồi
Và nhắc nhau
từng trang ký ức
Dòng sông Mường
Mán nước trong xanh
Đường Trần Hưng
Đạo đường Trưng Trắc
Nhà sách Vui
Vui, sách Hiệp Thành.
Về lại trường
thăm hàng cổ thụ
Hàng cây ngày
ấy chúng ta trồng