Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2010

Hàm Thuận Nam - Hồi 3 - Chùa Cú

Tọa lạc trên đỉnh núi với độ cao gần 700 mét so với mặt nước biển trong một không gian trầm mặc với khung cảnh hùng vỹ bao la nhưng đầy thơ mộng giữa rừng cây cổ thụ đại ngàn, xanh thẳm, bốn mùa sương phủ, khí hậu trong lành, mát mẻ; thảm thực vật rất phong phú, đa dạng có nhiều cây cỏ để làm thuốc; động vật hoang dã quý hiếm còn rất nhiều.

Tôi và các bạn làm một chuyến “cuốc bộ” lên núi đi, cho dù hiện nay đã có cáp treo, vì đi bộ sẽ được nhiều “công ích” hơn, giống như Thầy trò Tam Tạng chỉ cần “phi thân” cái vèo là tới Thiên Trúc ngay nhưng như thế ai mà chịu giao Kinh, phải bị hành hạ đến 81 cái nạn, bầm dập, trầy da tróc vảy thì Kinh mới có giá trị chớ. Nhắc đến Thầy trò Tam tạng (ti vi vừa chiếu xong), tôi lại nhớ đến câu chuyện vui: Sau khi đến Thiên Trúc, Phật tổ Như Lai phán –Ta ghi nhận toàn bộ công lao của các ngươi, sống đi chết lại 81 lần, coi như là sứ mạng đã hoàn thành, nay Ta giao Kinh cho các ngươi, nhớ là về phải truyền bá Kinh của Ta đến toàn thể đất nước Đại Đường –Vậy các ngươi có đem theo cái USB không, để Ta coppy cho –Tề Thiên đứng bên cạnh lầm bầm –Biết như thế này tui vào internet download cho nó nhanh, khỏi mất công vất vả bao nhiêu năm trời.

Từ chân núi, mỗi người kiếm một khúc cây làm gậy vừa đi vừa chống cho nó khỏe vì đường chỉ là những khoảng trống nhỏ ven theo vách đá và rừng cây, vô ý một chút dễ bị trượt chân nhất là những người lần đầu leo núi, sau hơn một tiếng đồng hồ chống chọi với gập gềnh, khúc khỷu, vòng vèo quanh co, trồi lên sụp xuống, vả mồ hôi, sôi nước mắt cuối cùng cũng đến chân dốc cao nhất có tên là Dốc Bằng Lăng, ở đây có vài vĩa đá lớn tương đối phẳng phiu để ta ngồi nghĩ, giải khát, lấy sức trước khi qua cửa ải gian nan cuối cùng đến “Đất Phật”. Tiếp tục hành trình, lúc này không nói là đi nữa mà lê từng bước cho đến khi hai tai lùng bùng, miệng khô đắng nghét xem như là thành công, đi thêm khoảng 100 mét đường tương đối bằng phẳng, ít dốc là tới cổng Chùa, nhìn lên đúng là cả một quần thể di tích đạo Phật lung linh trên lưng chừng núi, dưới là mây trôi lơ lửng, ẩn hiện sau những hàng cây cổ thụ phải 2 người giang tay ôm mới hết, chưa hết đâu lại phải tiếp tục leo thêm mấy chục cái tam cấp bằng đá nữa mới coi như là đến đích. Con đường tôi và các bạn vừa đi khởi đầu là con đường mòn ngắn nhất mà những Thầy tu trên Chùa và khách thập phương thường xuyên lên xuống, trước khi có cáp treo, thiện nam tín nữ gần xa đã đóng góp tiền bạc công sức để ghép những phiến đá thành những bậc thang nhưng không thể theo ý muốn mà dựa vào tự nhiên nên không theo thước tấc quy cụ nào cả, so ra chúng ta đi là dễ dàng hơn các năm trước nhiều. Tôi đã gặp từng đoàn người già trẻ trai gái rán sức vất vả để lên viếng cảnh Chùa, đốt hương lễ Phật; một cụ già nằm trên chiếc võng có 2 người khiêng, hỏi ra mới biết cụ đã 90 tuổi từ hàng trăm cây số đến đây mơ ước một lần duy nhất trong đời được đặt chân đến Chùa. Đúng là chỉ có niềm tin tâm linh mới tạo cho người ta có một sức mạnh vô hình to lớn như thế. Vì khách thập phương thường xuyên lên xuống Chùa nên ở đây tự hình thành một tốp người làm nghề khiêng, vác, gánh đồ đạc lên núi làm kế sinh nhai. Gần 10 năm nay, ở huyện năm nào cũng tổ chức Giải leo núi, vận động viên các tỉnh miền Nam đều dự thi. Tôi mà ở trong Ban tổ chức thì sẽ trao Huy chương vàng cho người gánh đồ đạc lên Chùa, vì có ngày phải đi đến 2, 3 chuyến, còn vận động viên mỗi năm chỉ có 1 lần.

Có cô bạn học từ Sài Gòn ra đố tôi: -Sau khi lên được tới Chùa, Nhân biết mình thấy gì? Tôi nghĩ đến cảnh hoành tráng của thiên nhiên, cảnh đồ sộ của Chùa,chưa kịp trả lời,cô ấy đáp luôn:" thấy mệt " !

(Còn nữa)

2 nhận xét:

  1. Chùa Cú bây giờ chắc thay đổi nhiều lắm? Nhớ hồi còn bé mình đi với bà nội lễ chùa, leo núi mệt quá trời. Nay không hình dung ra khung cảnh nơi này ra sao nữa. Nếu có dịp về VN sẽ rũ Nhân & Lành leo núi chùa Cú mới được.

    Trả lờiXóa
  2. Anh Nhân tả cảnh lên chùa Cú làm Thùy nhớ hồi năm 2002 về Việt Nam đi chùa Hương. Nhìn các cụ già lọm khọm chống gậy leo lên các bậc đá để lên tới đỉnh , thấy phục các cụ thật.

    Trả lờiXóa