Thứ Tư, 7 tháng 7, 2010

dinhlang_vo

NHA TRANG MÙA THU

Tôi trở lại Nha Trang mùa thu
Sợi thời gian rũ rê cơn mộng mị đi tìm
Những hoang đường xa xưa
Những phố đá chiều hòn chồng cô liêu
Thánh đường hoang sơ trầm mặc
Những góc tuổi thơ đi không vội vàng gì
Đau và nước mắt
Tôi trở lại Nha Trang mùa thu
Những giọt thu buồn vẫn đọng trên chiếc lá bàng khô cũ
Mưa nắng một thời vất vã một thời
Tuổi thơ hoang trôi trong mênh mông biển dại
Cuộc hành hương trở lại
Áo trắng ngày nào vẫn phất phơ bay
Nhà thờ đá chơ vơ thu buồn phủ đầy
Kỹ niệm khắc sâu trong từng nhánh đá
Tôi trở lại Nha Trang mùa thu
Trời mù khơi cơn bão xa trở dạ
Suối nguồn từng cơn mưa lã tã
Nha Trang thành đong đầy giọt mưa bay
Hương lúa ngày xưa về tận chân mây
Phố xá xua hồn quê dần xa chốn này
Không gian xưa đọng thành vết tích
Bến bờ ơi thủa ấy không còn
Tôi trở lại Nha Trang mùa thu
Lang thang trong những con đường
Phố đêm mưa nhạt nhòa
Nhớ ngươi em gái cũ
Đi tìm
Sóng vẫn nghìn đời vỗ xa
Còn em vẫn nghìn xa hơn nữa
Thời gian không trở lại
Tháp buồn đứng bơ vơ
Trong vĩnh hằng thương nhớ
Cám ơn mùa thu Nha Trang
Cám ơn những giọt thu buồn
Cất giữ tuổi thơ tôi
Bao nhiêu năm rời xa
Bao nhiêu lần trở lại
Thu Nha Trang vẫn là mãi mãi
Vẫn nghìn trùng xa vợi nhớ mong.

[một lần trở lại NT 2008]

1 nhận xét:

  1. Đọc bài thơ này nhớ lại đêm Noel 1966 ở Nha Trang. Đi chơi suốt đêm cùng đám bạn học chung lớp, trường Thánh Tâm, Đá Bạc, Cam Ranh. Kỷ niệm khó quên, khi mỗi lần nghe nhắc đến Nha Trang...Bài thơ hay quá VDL

    HGK

    Trả lờiXóa