Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011

MÙA MẮC CẠN

Mùa thác lũ
Tình còn di trú
Cánh chim đi rét mướt đường bay
Ta lạc mất ngàn ngày quay lại
Nơi ngực này da diết khôn khuây

Mùa bão nổi
Dập duyền sương khói
Mảnh đời rêu trôi dạt lâu rồi
Tay ngắt vội bông hoa vàng vọt
Tặng riêng ta chiếc bóng buồn ơi …

Mùa mắc cạn
Chân không bước nổi
Vướng vào xưa nhớ dấu chân mưa
Hai ta ướt nên thừa ngày lạnh
Cỏi đi về cô quạnh mùa rêu .


Kim Hường .

1 nhận xét:

  1. về đi
    đôi cánh bay còn lạnh
    về phương nam
    nắng ấm tính tình tang

    Trả lờiXóa