Thứ Tư, 23 tháng 3, 2011

Biển Mũi Né với Trịnh Công sơn


Khi viết bài này tôi không có tham vọng phân tích hay bình luận về tác phẩm của TCS ,chỉ là ghi lại một số cảm xúc của mình khi hát những tình khúc cuối đời của TCS trên biển Mũi né với những chiều vàng êm ả của một thời bờ biển này còn rất hoang sơ.
Tôi ghé vào thăm SG vào đầu mùa mưa Đến thăm một người bạn trên bàn bài hát sóng về đâu cuả TCS còn mới toanh. Lướt sơ bài hát, nhạc thì vẫn như mọi ngày ,giản dị và sâu lắng.Bài viết đượcTCS viết sau thời gian bệnh nặng và cả sau chuyến đi về Mũi né cùng nhạc sĩ Từ Huy và các bạn bè.
Biển Mũi né vẫn hiền hòa như thủa nào, nó như tấm lòng mẹ bao dung và đầm ấm ,vẫn biết có lúc thét gào khi gió nồm nam thổi về hay êm ả trữ tình khi mùa đông se lạnh.Biển Mũi né vẫn mãi mãi là biển của những tâm hồn.
Một ngày nào đó sau cơn bệnh nặng lúc ấy ta cảm thấy niềm khao khác sống sẽ mãnh liệt hơn và nỗi thiết tha với cuộc đời nay sẽ cao hơn .Đứng trước biển, trước những đợt sóng lớn đang vỗ bất tận vào bờ,đôi chân trần gầy yều của TCS hay của ai đó có thể bị cuốn trôi bất cứ lúc nào và lúc ấy tôi nghỉ dù là ai đi nữa cũng không muốn mình bị cuốn ngã thêm lần nữa;
Biển sóng biển đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã dưới chân người
Rồi trong chênh vênh ấy:
Biển sóng biển sóng đùng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu?
Tôi nghĩ người và biển đã hòa nhập vào với nhau rồi phải không?
Không còn tồn tại những chủ thể nhất định nữa rồi , giữa người và biển tồn tại trong trạng thái hóa thân
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng nằm đau
Sự hóa thân của biển thành từng đợt những tâm trạng.Bình minh sóng reo vui,trưa hè êm ả trữ tình, chiều về xa xôi khó hiểu và cả đêm thâu nữa biển dạt dào đầy ấp yêu thương…..v v…trong cái vô định trắng xóa ấy một ngày, một lúc nào đó ,từng đợt tùng đợt sóng vào bờ, tan đi…tan đi ..từng lớp.. rồi từng lớp.

Sóng kia rồi cũng vào bờ
Thiên thu một lối nẻo về đơn côi.
[VDL]
Những con sóng lang thang bất định kia dù đi đâu về đâu, bến bờ vẫn là điểm dừng chân cuối cùng.Và con người thì sao?
Sóng bạc đầu
Và đá chìm sâu
Ta về đâu đó
[sóng về đâu-TCS]
Con người thì về đâu?Một nẻo thiên thu còn quá mơ hồ.
Về nơi núi xưa thăm mồ
Giữa đường trưa dáng tôi bơ phờ
Chợt tôi thấy thiên thu là đường không bến bờ
[lời thiên thu gọi -TCS]
Sự hóa thân của con người con nhiều tâm trạng hơn.Con người mang cả buồn vui giận hờn đến với đời này rồi cô đơn ra đi và trong chuyến đi thầm kín ấy mãi là sự trở về đầy bí ẩn của tạo hóa.Không biết hành trang mang theo là gì?và sẽ đi đâu về đâu?
Về chốn nào mây phủ chiêm bao
Cạn suối nguồn bốn bể nương dâu
Ta tìm em nơi đâu?
[Sóng về đâu.TCS].
Tất cả rồi cũng xa ta.Tiền bạc,danh vọng và mọi thứ rồi cũng xa ta, may ra còn có chút tình còn ở lại :
Cuối đời còn gì nữa đâu
Đã tàn mộng mị khác khao
Đôi khi con tim hò hẹn
Buồn vì một ngày mưa bắt đầu
[TCS]
Chiều trên biển Mũi né có nhiều nỗi vui buồn. Biển thật xa,măt trời trên biển cũng thật xa và biển chiều vàng mong manh nơi phía tây ấy với TCS là sự rực rỡ cuối cùng của một ngày hay lời vĩnh biệt cùa một kiếp người với cuộc đời lắm thiết tha này.
Tiếng thì thầm ngày xưa nhớ lại
Ngỡ chỉ là cơn say
Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời
Như một lời chia tay.
[như một lời chia tay.TCS]
Sự chia tay đầy nỗi nhớ và quá nhiều trăn trở này TCS cũng thể hiện qua nhiều tâm trạng khác nhau.
Khi cảm thấy sức khỏe và cuộc đời muốn rời xa thì:
Những hẹn hò ngày xưa khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây
Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
Khép lại từng đêm vui
[nhưmột lời chia tay-TCS]
Như một người sắp đi xa,TCS cũng phải coi lại trong chiếc va ly đời mình mang những thứ gì.
Điều chắc chắn là không trọn vẹn rồi vì vốn dĩ cuộc đời là như thế
Làm sao biết từng nỗi đời riêng
Để yêu thêm yêu cho nồng nàng
Và trong tâm trạng nhìn lại mình:
Có nụ hồng ngày xưa rớt lại
Bên cạnh đời tôi đây
Có chút tình thoảng như gió vội
Tôi chợt nhìn ra tôi
[ Như một lời chia tay]
Hay ngậm ngùi xót xa đối với những mong ước rất bình thường mà ông chưa làm được:
Muốn một lần tạ ơn với đời
Chút mặn nồng cho tôi
Có những lần nằm nghe tiếng cười
Nhưng chỉ là mơ thôi
[như một lời chia tay]
Trong chiếc va ly rời xa ấy không thể thiếu những nghìn lần nuối tiếc về cuộc đời đáng yêu này.
Biển đêm , sự tĩnh lặng của biển cộng với nỗi cô đơn của đêm làm cho không gian của Mũi né cô tịch hơn ,hoang vu hơn.Niềm khát khao ở lại thế gian này và sự ra đi mãi mãi.Cõi vĩnh hằng xa xôi diệu vợi và thế gian đầy ấp thân quen này.Những nghịch cảnh nghiệt ngã không thể chọn lựa của dòng đời;Sự đi về của con người là tất yếu nhưng không dấu nỗi xót xa:
Biển nghìn thu ở lại ,nghìn thu ngậm ngùi
[Biển nghìn thu ở lại-Tac phẩm sau cùng của TCS]
Biển ở lại,tình yêu ở lại,tất cả ở lại. Trên con đương độc hành đó:
Chỉ mình ta chắc hẳn chỉ mình ta
Và một nẻo vô cùng xa lạ
[VDL}
Sau không là con sóng để lao xao mãi trên những bến bờ quen;Để được lang thang trong cõi đời nhiều hương vị ; được mãi ngắm nhìn cõi đất trời vô tận và được mãi mãi yêu thương bởi cuộc đời này.
Biển đánh bờ đánh bờ xôn xao bờ đánh biển
Đừng đánh nhau ơi biển sẽ tàn phai
Đùng gạch tên vì yêu đừng xé nát
Biển là em ngọc đá trùng khơi
Biển nghìn thu ở lại ,nghìn thu ngậm ngùi.
Lời chào tạm biệt khó khăn quá phải không?Ta đã đến cuộc đời này với bao buồn vui,thương ghét,bao gần gũi chia xa,bao thân quen xa lạ…..hạnh phúc trộn lẫn với đớn đau,yêu thương bên cạnh hận thù.Sự chết,sự chia xa nhẫn tâm này làm cho bất cứ ai cũng phải bùi ngùi lưu luyến.Tuy nhiên trên nẻo về hư không ấy mỗi người tự lý giải nẻo về của chính mình .Kẻ thì bình an trong nước chúa,người thì thanh thản cỏi niết bàn…..Và trong sự hổn độn của tư tưởng đi đâu về đâu ấy ta tìm thấy được tính trần gian của nhà thơ Bùi Giáng:
Ngày sẽ hết ta sẽ không ở lại
Ta sẽ đi và không biết đi đâu
Ta sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
Vì nơi đây có đủ vui sầu
Hạt bụi lang thang trong thế giới này đến rồi đi.Biển chiều Mũi Né lặng lẽ chia xa,đâu đó tiếng song vang vang nhẹ, nơi chân trời màu vàng rực rở của hoàng hôn ấy chuyển thành màu tim tím khói sương và bình thản đi vào đêm thâu. Đâu đó tình khúc TCS vang lên:
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu?
Giấc ngủ nào giường chiếu quạnh hiu
Trăng mờ quê cũ…..

Người đứng chờ gió đồng vi vu
Vạt nắng vàng nhắc lời thiên thu
Nhớ ngàn năm trôi qua…

Biển sóng biển sóng đừng trôi xa
Bao năm chờ đợi sóng gần ta
(Bis)
Biển sóng biển sóng đừng âm u
Đừng nuôi trong ấy trái tim thù
Biển sóng…đừng…xô…nhau


Mũi Né 24-3-2011-Võ-Đình-Lang

+TCS: Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét