Mưa đông những giọt buồn tênh
Để cho nỗi nhớ chênh vênh từng ngày
Gió lùa thổi buốt đọa đày
Tình xa muôn dậm mắt cay mi sầu
Đợi trăng mắt đã quầng sâu
Trong đêm tỉnh lặng hỏi đâu bến bờ
Quanh đây sương khói mịt mờ
Phủ đầy tâm tưởng vật vờ hôn mê
Tỉnh ra nhìn phố lê thê
Mù sương cỏ ướt bốn bề quạnh hiu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét