Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011

Bài dự thi được giải

Cuộc đời của mỗi người luôn gắn liền với những kỷ niệm đẹp hoặc những gì giàu sang mà mình đang được hưởng. Nhưng đối với tôi cái gọi là quý giá nhất là được sống trong một mái trường, đó cũng là nơi thiên đường của tuổi thơ.
Đối với tôi mái trường là bến sông đưa mọi thế hệ sang sông, đến với một nơi có thể làm thay đổi số phận chúng ta. Không những vậy mái trường còn là ngôi nhà thứ hai của tôi nữa, mỗi ngày đến trường là một ngày đó tôi đều vui. Giờ đây tuy mọi người đều nói mái trường đã cũ, nhưng đối với tôi nó mãi mãi luôn là mới. Nói đến mái trường không ai không nói đến thầy cô. Tuy mái trường là bến sông, nhưng thầy cô còn quan trọng hơn, họ là những chiếc xuồng, chiếc ghe luôn vững chắc đã cho ta những lời ăn tiếng nói hằng ngày trong cuộc sống. Nếu không có thầy cô chắc gì chúng ta đã biết những thứ gì là tốt, những thứ gì là xấu, có khi chúng ta nản chí thì họ luôn khuyên răn, nhắc nhở chúng ta nên làm gì và không nên làm gì.
Tính đến hiện tại thì tôi đã học được gần ba năm tại đây, quảng đường đó không ngắn cũng không dài, mà trong ba năm đó tôi chỉ học được một năm với cô Đức Hạnh, nhưng tôi đã quý cô, xem cô như một người mẹ hiền. Khi những lúc tôi lầm lỗi như trốn học đi chơi, cô đã không trách mắng mà còn cười với một ánh mắt có vẻ nhắc nhở, khuyên răn.
"Học thầy không tày học bạn" đó là câu châm ngôn đúng, vì bạn bè là những bờ vai tâm sự cho chúng ta khi có những gì vui hay buồn. Tuy quen các bạn sau chỉ hai năm, nhưng các bạn luôn đối xử tốt với tôi. Thời gian học ở đây chỉ một năm nữa mà thôi, khi nghĩ đến việc tôi phải xa trường để đến trường mới thì tôi luôn buồn và hối tiếc vì không biết trân trọng sự thương yêu của thầy cô, bạn bè.
Nếu có ba điều ước, thì tôi sẽ ước điều thứ nhất là thời gian sẽ ngừng lại để tôi được ngồi trong cái ghế thân yêu này. Điều thứ hai là mong các thầy cô, bạn bè luôn khỏe mạnh. Còn điều ước cuối cùng là ước cho xã hội luôn yên bình và đổi mới để mọi người được đi học, được biết đến thầy cô "những kho tàng tri thức". Nếu mai này không còn được học trong ngôi trường này nữa, tôi vẫn luôn mãi nhớ những nét chữ, những tiếng nói của bạn bè, thầy cô.
Người bắc cầu cho em sang sông
Mãi ngàn năm không quên ơn người
NGUYỄN THỊ THƯƠNG
Lớp 8A4 - Trường THCS Lê Hồng Phong
Giải khuyến khích (khối lớp 8)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét