Các bạn có thấy trích đoạn sau đây, có hơi giống giống trường Trung học Hải long không?
(Ghi chú: Người đẹp Lê thị Lành và Mỹ Lệ đã đọc rồi.. hì hì)
(MC, Phan thiết, một chiều thứ bảy, chưa kịp về Rạng thăm nhà!)
Chuyện kể cho nhau nghe rằng, không kiêu sa như chiếc áo dài tha thướt của những cô học sinh trung học mà người ta vẫn thường thấy ở nơi phố thị, rằng chỉ là chiếc áo trắng giản dị hiền hòa, cùng chiếc nón lá che nghiêng. Số là hồi đó các cô học sinh trung học ở vùng quê nghèo, sống chung với gió và cát, thầy cô không bắt buộc cha mẹ phải mua sắm áo dài. Ngày lại qua ngày, trên con đường đất đầy cát và bụi, có thầy có bạn, có nụ cười thẹn thùng mỗi khi gió tết thổi về từng cơn ngoài sân trường !
Con đường bao nhiêu năm rồi nhỉ, mà vẫn thế, vẫn từng cơn gió, vẫn từng đợt cát giữa trưa hè mù mịt. Buổi trưa mà sao có tiếng gà gáy đâu đây, sao có tiếng gõ mõ của sư cụ đằng xa vọng lại nghe đều đều. Ngay trước cổng trường đó thôi, mà sao tĩnh mịch một nỗi buồn tục lụy và đầy muộn phiền !
Có ai đã từng bắt gặp chiếc áo trắng đi trên con đường nhỏ, ai đó đã bắt gặp nụ cười rất thân thương, cười thật nhẹ, cười mà như là không cười! Chiếc áo trắng một thời của người nữ sinh trung học ở một vùng quê. Có ai không nhỉ, hãy mau đưa tay lên, đã nhiều đêm bâng khuâng vì nhớ về chiếc áo trắng!
Không biết các cậu học sinh Mai Thân, Mai Chí, Hoàng Gia Kế của thời ấy có bao giờ dám cầu xin như những câu dưới đây không nhi? ?
Trả lờiXóaXin gió hãy thổi áo nàng
Để tôi ngắm vội đôi hàng chân thon
Xin mưa cứ khóc nỉ non
Cho tôi ngây ngất ngực tròn thơ ngây
Xin trời giông bão kéo mây
Để nàng phải ở lại đây khỏng vể
Hì hì, đùa một tí :)
Thùy
Phan thiết 8/6/2010
Trả lờiXóaThùy thân mến!
Khi nào về Phan thiết, sẽ gặp nhau để hàn huyên nhiều hơn. Mấy câu thơ hấp dẫn, nhưng "lòng trẫm vô biên, mà sức trẫm thì có hạn !".
Bây giờ đã sắp tàn đới rồi, còn đâu nữa thời tung hoành ngang dọc. Đành lấy mắt ngó mà thôi!
Rất vui !
MC
Kế ơi, Hôm qua mình vào SG, có phone cho Tám Lại, nhưng không gặp!
Trả lờiXóaKế nên phone cho Lành, hình như Lành chưa mở được trang BLOG này!
MAICHI
Chào các bạn!
Trả lờiXóaLành rất vui khi Hải Long chúng ta có một "vùng đất ảo" để gặp nhau và nói những điều muốn nói. Cám ơn HGK nhiều nhiều.
Đoạn văn trên quá chừng là hay, cám ơn MC nha.
Thùy làm thơ hay quá, muốn đáp lại vài câu mà nghĩ mãi hổng ra.
Trả lờiXóaMC ơi, Vĩnh Lại muốn xem DVD họp mặt Hải Long và Phan Bội Châu. MC gửi 1 copy cho Vĩnh Lại đi. Tôi có hứa với Hào sẽ gửi hình các bạn ở ngoài này, nhưng Hào nói không có computer, MC tìm cách gưi hình cho Hào xem.
Trả lờiXóaNgoài ra, Mai Thân và tôi đề nghị MC cho đăng bài viết về Bùi Thị Minh Trang cho các bạn cùng đọc. Rất mong .....
HGK
Chào anh Mai Chí,
Trả lờiXóa"Bây giờ đã sắp tàn đới rồi, còn đâu nữa thời tung hoành ngang dọc."
Hình như anh Chí và anh Kế bằng tuổi nhau. Thùy tháy anh Kế còn yêu đời lắm , làm sao mà sắp tàn đời được. Anh Mai Chí rên hơi sớm , hì hì :)
Thùy
Chào chị Lành,
Trả lờiXóaThùy đang chờ mấy câu đáp lại của chi. Chắc là chưa ra chứ chẳng phải hổng ra đâu :)
Thùy làm thơ phá ngịch rất nhanh. Còn làm thơ ướt át thì hơi lâu :)
Hôm kia bạn đến nhà chơi
Trả lờiXóaĐang cầm chổi quét bước ra chào mừng
Nhìn bạn thấy xót quá chừng
Chân cao chân thấp lừng khừng bước đi (*)
Thương bạn chẳng biết nói chi
Chạy vội ra chợ mua ngay con gà
Chiêu đãi một bữa tại nhà
(*)Lý do rên hơi sớm
Hỏi anh Mai Chí tại sao?
Trả lờiXóaChân cao chân thấp di vào di ra
Phải chăng anh trốn chị nhà
Ghé ra quán nhậu la cà mấy chai
Về nhà chị Chí nhéo tai
Bảo rằng sao cứ lai rai rượu chè
Nói hoài lại hổng chịu nghe
Bữa nay phạt nặng chị đè anh ra
Van xin chị cũng không tha
Phải chăng đó là lý do hôm sau chị Lành thấy anh Chí mặt mày bơ phờ bước đi chân cao chân thấp ? Hi hi :P
Thùy
Có chàng chân thấp chân cao
Trả lờiXóaTóc thì râm hết tựa là muối tiêu
Khập khểnh, chân bước liu xiêu
Bạn Lành thấy tội liền biu(bê) vào nhà
Phong thấp mà đãi cháo gà
Làm sao hết bệnh để mà tới lui???
Thanh Vân
Chân cao chân thấp kê tui
Trả lờiXóaTui đau, tui khóc các bà dzui nôỉ gì ??
Nói ra hổng phải so bì
Các bà cộng lại chắc gì "tui hơn "
he... he ..
My Le