Ngày xửa ngày xưa, ở Mũi Né, một vương quốc nhỏ bé nằm bên bờ phía tây của Thái Bình Dương, có một hoàng hậu tên là Mỹ Lệ. Một ngày mưa gió sụt xùi kia, Hoàng hậu Mỹ Lệ khăn gói quả mướp bay theo cánh chim biển đến định cư tại đại vương quốc Ca Li Pho Nha, nằm bên phía đông của Thái Bình Dương. Ôi, đúng là Nước Non Ngàn Dặm Ra Đi, một bài hát của Pham Duy. Hoàng hậu Mỹ Lệ đến xứ sở mới với tâm trạng buồn vui lẫn lộn. Vui vì hoàng hậu được hàng ngày cận kề bên con cháu nhưng lại buồn vì hoàng hậu phải xa quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn, nơi có tuổi thơ êm đềm, có thời cắp sách đến trường mơ mộng, có bạn bè thân quen tỉ dụ như chàng hoàng tử Mi Chái, ở vương quốc Rạng, hoàng tử mà một năm chỉ có thể nói một tiếng thôi. Thì nay ở cái tuổi chiều tàn thu muôṇ (hì hì , lời của hoàng hậu) mà phải ra đi xa quê hương thì rầu thật! Thế là thời gian cứ bình thản trôi qua, ngày này qua tháng nọ, hoàng hậu ngày ngày tà tà chăm sóc công chúa cháu nội xinh xinh của mình ở xứ người.
Rồi một hôm, hoàng hậu nhận được điện thư của người bạn cùng lớp ngày xưa ở vương quốc Mũi Né, người có dáng dấp giáo sư học đại, không biết có dính dáng xơ múi với hoàng tộc nào không, mà có họ là Hoàng Gia tên Kế, báo tin cho hoàng hậu Mỹ Lệ biết về trang mạng của nhóm bạn một thời miệt mài kinh sử. Hoàng hậu bỗng dưng có một chỗ để ôn lại những kỷ niệm của thời niên thiếu, hoàng hậu cảm thấy vui hẵn lên, y chang như bài hát Và Con Tim Đã Vui Trở Lại của Đức Huy. Hoàng hậu và các bạn của hoàng hậu viết lách chọc ghẹo nhau trên mạng thật vui và tếu.
Hôm ấy, một ngày cuối xuân mát mẻ, hoàng hậu Mỹ Lệ đang mãi mê dzô nách, í lộn, dzô nét, viết bài để phá mấy lũ quỉ cùng lớp ngày xưa. Bỗng dưng có một mùi khen khét thoang thoảng đâu đây, hoàng hậu Mỹ Lệ nghĩ bụng, đầu bếp của lâu đài hàng xóm nào nấu món gì khét quá ta ? Hoàng hậu định tiếp tục thả hổn vào nét, chua choa mèn đéc ơi, hoàng hậu hoảng hổn sực nhớ và ngó vào bếp của lâu đài mình, thì hỡi ôi, chính nồi thịt kho tàu trong lâu đài của hoàng hậu đang bốc khói nghi ngút. Hoàng hậu Mỹ Lệ ba chân bốn cẳng chạy vô bếp ngó vào nồi thịt kho, thì đã quá muộn, nồi thịt kho đã cháy khét đen thui còn hơn ông hoàng Bosaka bên Phi Châu ngày xưa. Thế là hôm đó thay vì cả nhà hoàng hậu Mỹ Lệ ăn cơm Việt thì thôi đành phải đổi ra ăn cơm Tây ( cầm ) là món hamburger.
Cḥị Lệ dzô nét rong chơi
Lai rai viết lách cho vơi bớt rầu
Mãi mê suy nghĩ trong đầu
Thế là nồi thịt kho tầu cháy đen
Thùy
Thịt Kho ơi hỡi thịt kho
Trả lờiXóaTỏi tiêu nước mắm ta cho một nồi
Giờ này bay ở đâu rồi ??
Chỉ còn ta với cái nồi đen thui
Mỹ Lệ