Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

Bài dự thi được giải

Sau những ngày cắp sách đến trường, tôi đã cảm thấy mình trưởng thành hơn. Mới ngày nào, chỉ là một cô bé nghịch ngợm, mà bây giờ, một cô học trò biết suy nghĩ mọi việc một cách chín chắn, người giúp tôi biết được điều đó là thầy cô bè bạn và mái trường Lê Hồng Phong.

Bước vào ngưỡng cửa cấp hai, mọi việc trở nên khác hẳn. Ngày tựu trường ở đây đã để lại cảm xúc xao xuyến trong tôi: Màu đỏ của cờ, của khăn quàng đến các hàng cây, ghế đá và hàng chữ “Mỗi ngày đến trường là một niềm vui” được in ngay ngắn. Chắc có lẽ đó là một lời nhắn nhủ cần thiết đối với học sinh và là khẩu hiệu của trường. Khi bác bảo vệ đánh một hồi trống dài, đó là lúc tôi nhận ra mình đã bước vào một môi trường mới với thầy cô và bạn bè mới. Chính vì điều đó đã xảy ra rất nhiều chuyện với tôi. Nói đến đây, tôi lại nhớ một sự việc xảy ra mà trong trí óc tôi luôn là nỗi buồn đánh nhớ nhất. Tôi là học sinh giỏi trong bao năm qua. Hôm đó chỉ vì ham chơi mà tôi chẳng học bài gì cả, lại bị cô giáo chủ nhiệm gọi lên trả bài, nhưng biết làm sao bây giờ, trong đầu tôi lúc đó không một chữ, tôi đành thành thật với cô. Nhìn nét mặt lúc ấy của cô, tôi đã biết mình có lỗi và thấy mình thật nhỏ bé. Là một học sinh giỏi, lại là lớp trưởng vậy mà tôi đã làm cô thất vọng. Trong sự nghiệp “trồng người” thầy cô quên mình vì những giáo án, cặm cụi với những nét chữ trên bảng để cho chúng tôi có được kiến thức vững chắc. Tôi đã không làm được bổn phận của người học sinh. Lúc đó, tôi muốn nói lời xin lỗi với cô nhưng chẳng làm gì vì mình không đủ can đảm. Tôi sẽ nhớ mãi bài học quý báu này. Cánh cửa ngôi trường Lê Hồng Phong giống như cánh cửa chào đón tri thức, chào đón tương lai. Có những vui buồn, hờn giận nhưng đó là tuổi học trò mà! Nếu không có những tình cảm đó, chắc con người sẽ buồn tẻ lắm. Thật vậy, chúng tôi đã được học nhiều điều bổ ích dưới mái trường, nhận ra điều hay để thông cảm với nhau hơn, tuy có giận nhưng chỉ là những lúc nông nỗi của thời áo trắng. Tôi luôn trân trọng những thứ tình cảm vô cùng đẹp đẽ ấy. Học sinh mà ai lại không có những kỷ niệm đẹp dưới ngôi trường đang học.

Mái trường, thầy cô và bạn bè sẽ là hành trang cho tôi bước vào con đường học vấn. Cảm ơn mái trường này, các thầy cô và bè bạn đã cho tôi có rất nhiều ký ức khó quên. Tôi sẽ mãi ghi nhớ thời gian yêu thương này ./.

Lê Thị Hồng ThắmLớp 7A10 – Trường THCS Lê Hồng Phong
Giải khuyến khích (khối lớp 7)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét