BỐI RỐI THỜI GIAN
Ngồi trên chuyến xe đời
Những kẻ đi tìm dòng sông tuổi thơ
Hát những đoản khúc thu muộn màng
Giấc mơ hồi hương chìm trong bến xa mộng mị
Mùa đông xưa lạnh lẻo những nỗi buồn
Thời gian cô đơn trôi
Ngồi trên lối ngõ hư không
Nẻo xa mơ hồ
Hương nồng bối rối tóc đêm
Và em mờ mờ một tối
Nồng nàn mở hội đêm
Vội vã tìm về vội vã chia xa
Tìm trong nhánh lá nguyện thề
Những hương đời viễn xứ
Một lối về tư lự
Giao cảm thổi bùng ngọn lửa hoang vu
Tim nhau chốn ấy
Thời gian dừng…..một chút lối trăng thu
Chuyến xe đi nhanh quá
Chuyến xe không quay về
Một cõi xa trống vắng
Một lối đêm giao hòa
Tôi nghìn lần quay lại
Một nẻo về nghìn năm
Bài thơ hay lắm bạn VDL.
Trả lờiXóa