Cái lạnh khô khốc những ngày cuối đông đã qua đi, hương hoa đua nở mang hơi thở dáng dấp mùa xuân lại về.Những người dân lên thành phố làm ăn, lập nghiệp, các học trò tỉnh lẻ sau năm dài miệt mài với sách vở, mái trường đang hối hả về quê, những người xa xứ cũng vội tìm về sao bao năm trên đất khách.
Xuân về, tết đến! Nhớ lại sau khi giã từ ngôi trường cũ HẢI LONG lũ học trò mỗi người một số phận, một hoàn cảnh. Đứa thì tiếp tục con đường học vấn, đứa thì bon chen vào đời tìm kế sinh nhai. Vì thời cuộc cũng đã có nhiều đứa đi xa vĩnh viễn.
Các thầy cô cũng rời xa bục giảng, chia tay những học trò mến yêu. Giờ tuổi xế chiều, có thầy cô đã về cõi vĩnh hằng, có cô thầy vẫn còn cô đơn, gối chiếc.
Trên 35 năm xa cách, xuân nầy lại được hội ngộ. Đồng nghiệp nhìn nhau , học trò cũ gặp lại thầy cô. Bạn bè gặp gở cùng chung tâm sự , chia sẻ sau bao năm dài không gặp. Tình xưa, bạn cũ, nghĩa thầy trò, những kỷ niệm vui buồn, những ký ức xa xưa lại hiện về trong tâm trí mỗi người.
Tôi len lỏi giữa dòng người đông vui tấp nập đi mua sắm tết. Ngoài phố xe cộ ngược xuôi tiếng còi inh ỏi, tiếng cười nói huyên thuyên , tiếng nhạc xuân phát ra từ những cửa hàng, quán nước. Một sự huyên náo khác hẵn thường ngày.
Không khí mùa xuân tràn ngập khắp mọi nơi , mai vàng hé nở. Tuỗi trẻ náo nức chờ đợi tương lai tươi sáng, tuỗi già hồi tưởng lại quảng đời đã đi qua. Những ưu tư phiền muộn rũ bỏ, những giận hờn được tha thứ bao dung. Ngồi ôn lại chuyện cũ chợt nhớ về câu hát: "...Cuộc đời chồng thêm tuỗi, cây xanh rồi cây cỗi. Tình yêu mãi không già..." Tình người tình đất chan hoà, biễn vẫn rì rào sóng hát khúc tình ca và Mùa xuân mãi là điều vĩnh cửu.
Xuân về, tết đến! Nhớ lại sau khi giã từ ngôi trường cũ HẢI LONG lũ học trò mỗi người một số phận, một hoàn cảnh. Đứa thì tiếp tục con đường học vấn, đứa thì bon chen vào đời tìm kế sinh nhai. Vì thời cuộc cũng đã có nhiều đứa đi xa vĩnh viễn.
Các thầy cô cũng rời xa bục giảng, chia tay những học trò mến yêu. Giờ tuổi xế chiều, có thầy cô đã về cõi vĩnh hằng, có cô thầy vẫn còn cô đơn, gối chiếc.
Trên 35 năm xa cách, xuân nầy lại được hội ngộ. Đồng nghiệp nhìn nhau , học trò cũ gặp lại thầy cô. Bạn bè gặp gở cùng chung tâm sự , chia sẻ sau bao năm dài không gặp. Tình xưa, bạn cũ, nghĩa thầy trò, những kỷ niệm vui buồn, những ký ức xa xưa lại hiện về trong tâm trí mỗi người.
Tôi len lỏi giữa dòng người đông vui tấp nập đi mua sắm tết. Ngoài phố xe cộ ngược xuôi tiếng còi inh ỏi, tiếng cười nói huyên thuyên , tiếng nhạc xuân phát ra từ những cửa hàng, quán nước. Một sự huyên náo khác hẵn thường ngày.
Không khí mùa xuân tràn ngập khắp mọi nơi , mai vàng hé nở. Tuỗi trẻ náo nức chờ đợi tương lai tươi sáng, tuỗi già hồi tưởng lại quảng đời đã đi qua. Những ưu tư phiền muộn rũ bỏ, những giận hờn được tha thứ bao dung. Ngồi ôn lại chuyện cũ chợt nhớ về câu hát: "...Cuộc đời chồng thêm tuỗi, cây xanh rồi cây cỗi. Tình yêu mãi không già..." Tình người tình đất chan hoà, biễn vẫn rì rào sóng hát khúc tình ca và Mùa xuân mãi là điều vĩnh cửu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét