Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

LỒNG ĐÈN DƯA HẤU

Mời các anh chị đọc bài Lồng Đèn Dưa Hấu của anh Huỳnh Gia Phúc.  Xin lỗi anh Phúc, đã không ̣ đăng bài viết của anh vào đúng dịp Trung Thu.  Bây giờ vẫn còn là mùa Thu nên cũng không quá trễ. 

_________________________________________________

Trải qua hơn nữa đời người với bao thăng trầm cuộc sống và dù ở đâu hay trong hoàn cảnh nào tôi vẫn thường nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu.  Nhất là những vui đùa trẻ thơ nơi tôi được lớn lên trong không cảnh mộc mạc của xóm nghèo ven biển miền Trung và trong muôn vàn những nỗi nhớ đó, chuyện mà tôi luôn ở gần bên tôi nhất là những đêm rước đèn vào dịp lễ Trung thu.

Thưở đó, đất nước còn ngập chìm trong tang tóc của chiến tranh, hàng đêm tiếng súng vẫn vọng về đe dọa sự an lành, nhưng dù thế nào, với chúng tôi cứ đến đầu tháng tám là nô nức chuẩn bị cho những đêm rước đèn tự phát.

Ở xóm nghèo, việc mua đèn nơi phố chợ thật là hiếm hoi, bọn trẻ nhỏ chúng tôi chủ yếu là nhờ cậy cha mẹ, anh chị giúp làm đèn. Tranh thủ các lúc rảnh rổi, các gia đình vót tre làm đèn cho lũ trẻ, chủ yếu là đèn ông sao, đèn bánh ú vì nó đơn giản, dễ làm. Tuy thế, một số bọn trẻ cũng không sao có được, một phần là nhà neo đơn, nhưng cũng có gia đình không có tiền để mua thêm giấy màu dán đèn.  Trong hoàn cảnh đó, đèn dưa hấu vùa dễ làm, ít tốn kém đã giúp cho bọn trẻ được chia sẻ niềm vui chung.

Quê tôi từ đầu tháng năm là dưa hấu bắt đầu chín, đến tháng tám thì đã rộ nhiều. Muốn làm đèn, chúng tôi trước tiên xin Mẹ mua cho một trái dưa hấu tròn, lớn vừa phải. Hiểu ý bọn trẻ nên việc chọn dưa cũng được xem xét cẩn thận. Có dưa xong, chúng tôi dùng dao bén cắt ngang phần đầu dưa. Ruột dưa chín đỏ được chúng tôi dùng muổng cẩn thận nạo ra ăn. Ăn xong, chúng tôi dùng ngòi bút mực, thường là ngòi lá tre khoét võ thành những hình theo sở thích nhưng chủ yếu là những cành hoa, hoặc chữ, và đây làm một việc làm quan trọng vì lồng đèn đẹp, sáng hay không là nhờ những họa tiết đó. Một sợi dây nhợ làm dây treo và một thanh tre nhỏ là chúng tôi đã ung dung có một chiếc đèn Trung thu ngổ nghỉnh nhập cùng bọn trẻ tham gia rước đèn. Do tình hình an ninh nên các buổi rước đèn của chúng tôi khoảng 8 giờ tối là phải dừng, trẻ nào về nhà đó và một niềm ao ước là được cắn một miếng bánh Trung Thu vừa dẽo vừa ngọt lịm. Bánh Trung Thu thời đó không nhiều loại như bây giờ, thường là bánh đậu xanh với 2 trứng, còn các loại khác chúng tôi không thấy và chưa được ăn có lẻ do giá quá đắt nên cha mẹ chúng tôi không mua được.

Bây giờ tuổi thơ đã  qua, tôi không còn những nô nức khi khi Trung thu đến. Những đêm rước đèn tuy rất hoành tráng, đông vui và đặc biệt là hàng trăm chiếc đèn đủ loại, đủ kiểu dáng lớn nhỏ nhưng với tôi chiếc đèn dưa hấu năm xưa vẫn luôn là những nổi nhớ không thể nào quên được.

Huỳnh Gia Phúc

3 nhận xét:

  1. Ngày xưa ở Việt Nam khoét quả dưa hấu làm lồng đèn như vậy là cũng giống như bên Mỹ, đến mùa Halloween, cuối tháng 10, người Mỹ cắt quả bí đỏ, lấy hết ruột bí ra, rồi khắc những hình ma quái trên quả bí, Trong đêm tối, để đèn cầy vào trong quả bí, ánh sáng của đèn cầy làm nổi lên những hình ma quái khoét trên quả bí, nhìn đẹp lắm.

    Trả lờiXóa
  2. Sắp đến Halloween rồi Thùy nhỉ ? lúc còn ở bên ấy , tụi nhỏ đi chơi nhờ Mẹ ở nhà phát kẹo cho lũ trẻ, một mình với bịch kẹo lớn , ngồi thu lu chờ nghe tiếng gõ cửa là mở và phát quà , vừa lạnh vừa sợ , cảm giác ấy mình nhớ da diết !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hi chị Mỹ Lệ, 3 ngày nữa là ngày Halloween rồi. Halloween là ngày của con nít mà người lớn ờ bên ̣đây cũng nhộn nhịp vui lây với những hình thù ma quái để nhát bọn con nít đi xin kẹo. Năm nay Thùy tính mua một trái bí đỏ về nhờ anh Kế khoét hình ma quỷ để trước cửa cho vui.

      Xóa