Thứ Tư, 5 tháng 3, 2014

thơ

Lạc loài giữa khuya

Tôi giữa đêm khuya lạc loài
Tìm không ra mãnh vỡ cũ
Lối hoang vu bóng dáng mờ nhòa
Tôi dõi theo cơn buồn đi
Lặng trong gót mòn cũ kĩ
Chợt thấy nhớ quá những âm thầm khuya
Về cùng những gió xa mơ hồ một thời nào đó

Tôi lắng nghe đêm lạnh lùng
Người xa xôi bổng thấy nhớ
Sóng khuya vang lớp lớp ngày vàng
Chợt thấy đêm muộn phiền hơn
Chợt thấy em dịu dàng hơn
Một góc tối cũ bước ai về khuya
Lòng chợt nghe tiếng đêm nhẹ nhàng lần về

Tìm đâu giữa khuya đôi mắt yên bình một thời
Tìm đâu gối đêm  mộng với nghìn lời ngọt mềm.
Để tôi thôi lạc loài .
Để em vơi muộn phiền  trong miền yêu thương chăn gối


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét