Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011

Đánh ghen

Cùng chung một xã, cùng học một trường, cùng lớn lên ở một vùng quê nghèo cách huyện lỵ trên 10 cây số. Hết lớp 9, không đủ điều kiện kinh tế về trường huyện tiếp tục học, anh chị ở nhà phụ gia đình việc nương rẫy ruộng vườn.
Năm anh 22, chị cũng vừa tròn 21 tuổi, qua quen biết và mai mối giữa 2 gia đình, họ thành vợ chồng trong niềm vui của dòng họ, bạn bè, người thân, láng giềng. Ra ở riêng với vài đám ruộng và 3 sào đất do cha mẹ hai bên cho. Mùa mưa, anh chăm sóc ruộng đồng, nương rẫy; mùa khô nông nhàn, ai kêu gì làm nấy; do sáng ý nên từ việc sửa cái ghế gảy chân, cái cửa mối mọt ăn bung bản lề đến xây chuồng heo, làm cái sân phơi…thứ gì anh cũng làm được. Lại thêm có khiếu ăn nói, tính tình vui vẻ được bà con làng xóm thương mến nên quanh năm suốt tháng không mấy khi không có việc làm. Còn chị, mở một quán nhỏ, chủ yếu bán bánh kẹo và một ít đồ dùng sinh hoạt gia đình, buổi sáng còn tranh thủ bán thêm bánh mì, bánh canh…Cuộc sống ổn định, gia đình đầm ấm. Hạnh phúc được nhân lên gấp bội khi hai cháu một gái một trai lần lượt ra đời. Đúng là một mẫu gia đình lý tưởng và cũng là hình ảnh mà nhiều anh chị thanh niên vùng nông thôn chuẩn bị lập gia đình mơ ước.
Mấy năm gần đây, phong trào trồng cây thanh long phát triển rầm rộ, anh chị cóp nhặt toàn bộ số tiền dành dụm cũng đầu tư trồng thanh long. Lợi nhuận thu được đã biến ngôi nhà tôn vách đất của anh chị thành ngôi nhà xây, tiện nghi sinh hoạt: tivi, tủ lạnh, quạt máy, bếp gaz…được sắm sửa. Chưa dừng lại ở 3 sào thanh long, ngày ngày anh trên chiếc xe Dream mới mua, tới các vườn làm môi giới mua bán cho các chủ vựa thanh long; ban đầu chỉ quanh quẩn trong xã, sau đó mở rộng ra các vùng lân cận. Thu nhập ngày càng cao, cuộc sống gia đình ngày trở nên sung túc, chị nghỉ bán quán, hàng ngày chăm lo con cái và chăm sóc vườn thanh long. Còn anh, việc đi lại mua bán nhiều nơi nên ra khỏi nhà từ mờ sáng đến chiều tối mới về…Có hôm, chị còn nhận được điện thoại nói là phải “xã giao” với khách mua bán, có rượu bia đi xe về không an toàn nên ngủ lại. Thương chồng vất vả chăm lo làm ăn, chị tin. Mà đúng thật, tai nạn giao thông ngày càng nhiều, chị cũng muốn nếu có say xỉn thì không nên chạy xe về. Mấy tuần nay, việc “xã giao” phải ngủ lại xảy ra thường xuyên hơn, cách vài ba hôm lại ngủ lại một đêm. Thỏa mãn với những thứ hiện có: nhà cửa to đẹp, con cái ngoan ngoãn học hành, tiện nghi vật chất trong nhà đầy đủ, tiền bạc anh đưa về đều đặn…chị chẳng nghi ngờ gì việc anh đi về thất thường…
Trời chạng vạng tối, người em dâu hớt ha hớt hải tới báo cho chị cái tin “kinh thiên động địa” là người ta thường gặp anh ấy hay lui tới nhà của chị X ở xã bên, trước đây cũng đã có chồng nhưng ly dị từ lâu, không con cái gì cả, có sạp bán rau hành ngoài chợ, người em dâu đã hỏi tường tận biết rõ nhà cửa; người ta còn nói thỉnh thoảng thấy sáng sớm anh ấy từ nhà chị X đi ra. Quá sốc, mặt chị tái mét, tay chân run bắn; giờ này anh cũng chưa về, trời thì mây đen vần vũ chuẩn bị cơn mưa lớn ập đến. Đêm đó, lòng như lửa đốt, không thể nào ngủ được. Mới mờ sáng chị cùng người em dâu tức tốc đến nhà chị X, đứng trước sân nhà đối diện nhìn vào, cửa đóng im lìm, một lát sau cánh cửa hé mở, anh từ trong nhà dắt xe ra, thấy chị và người em dâu, một thoáng hốt hoảng rồi trấn tỉnh ngay, xem như không thấy gì, anh rồ ga phóng thẳng. Còn chị X, phát hiện có hai người phụ nữ sáng sớm đã đứng trước cổng nhà mình, trong đó có chị vợ anh ấy, chẳng xa lạ gì vì từ khi “già nhân ngãi, non vợ chồng” với anh, chị X đã tìm hiểu, biết mặt; đã có lần đến mua rau hành của chị, chị ghét cay ghét đắng từ dạo ấy. Những người đi đường hiếu kỳ dừng lại xem chuyện gì mỗi lúc một đông. Cánh cửa đóng rầm thật mạnh, hai chị em đứng như trời trồng một lát rồi ra về.
Tới nhà, đã thấy anh với khuôn mặt vừa lo, vừa sợ, vừa hối lỗi như mình vừa phạm một tội tày đình không thể sửa chữa được. Chị chẳng nói chẳng rằng, đi một mạch vào bếp. Không khí trong nhà căng thẳng nặng nề như chờ bom nổ chậm, chỉ cần đến thời điểm ấn định là vỡ toang. Cuối cùng thì anh lên tiếng trước “tự thú trước bình minh” và tuyên bố chấm dứt, không đi lại với chị X và cũng không mua thanh long ở khu vực nhà chị X nữa. Kể từ hôm ấy sáng đi trưa về, trưa đi chiều về, không còn tình trạng “xã giao” đi đứng tuồng luông như dạo trước. Còn chị, đàng nào cũng đã sống với nhau mấy chục năm, có con cái, nhà cửa công việc ổn định nên chị cũng bỏ qua không nhắc đến nữa…
Lại nói về chị X, sau cái buổi sáng đáng ghét ấy, không còn thấy anh tới lui, thế là mọi chuyện do vợ anh ấy mà ra cả, càng nghĩ càng tức, máu ghen trong người nổi lên, đến lúc không thể chịu đựng được nữa bèn rũ thêm 2 bạn hàng cùng buôn bán ngoài chợ bàn mưu tính kế, phải cho con này một mẻ cho nó biết mặt, phải làm cho khuôn mặt xinh đẹp của nó xấu đi, chồng nó chán rồi trước sau cũng sẽ bỏ…Đúng rồi, tạt ắc-xít, mà đàn bà mua ắc-xít chỉ có đi đánh ghen chứ để làm gì, người ta có chịu bán không chớ…Sau mấy ngày tính tới tính lui, ba người thống nhất đi đánh ghen “kiểu mới”, tạt bằng nước sôi.
Mới sáng sớm, trước nhà anh chị đã nghe tiếng ồn ào náo động, cả xóm chẳng hiểu chuyện gì chạy ra xem, thấy 3 chị phụ nữ khuơ chân múa tay “khiêu chiến” chưởi bới om sòm. Chị nghe tiếng ồn ào không biết chuyện gì cũng chạy ra xem, vừa ra khỏi cổng, thấy chị X, chị biết có chuyện chẳng lành vội quay lưng bỏ chạy, còn chị X liền mở nắp bình thủy trong chứa đầy nước sôi, không biết do tức giận hay do mệt nãy giờ gào rống hay “chưa có kinh nghiệm” đi đánh ghen, tay run lật bật, vặn tới vặn lui mới mở được nắp bình thủy, với tới tạt liền, vì ở tư thể chồm tới nên tạt theo hướng từ dưới lên trên và vòng ra sau, do miệng bình thủy nhỏ, nước không kịp văng ra phía trước mà lại văng lên trên và tung tóe ra chung quanh trúng cả chị và hai người bạn. Cuối cùng “địch” chạy thoát, không sao cả, còn “ta” tức là phe đánh ghen bị bỏng nước sôi, phải đến trạm y tế xã băng bó, bôi thuốc mỡ, cũng may chỉ bị nhẹ. Cả xóm chứng kiến cười một bữa no cả bụng, có người cười chảy cả nước mắt, có bà cụ già miệng nhai bỏm bẻm đứng xem phì cười văng cả miếng trầu dính áo người bên cạnh.
Cả tháng sau, mỗi khi nhàn rỗi, chuyện đánh ghen “kiểu mới” còn được chị em tụm năm tụm ba nhắc tới, cũng lại mỗi người thêm một tí làm câu chuyện thêm hấp dẫn, ai nghe cũng phải cười nôn cả ruột. Có người nói: đúng là đánh ghen “kiểu mới”, gậy ông đập lưng ông, người ta không sao, còn mình thì bị thương tích; có chị thêm vào: anh đó tính tình hiền lành vui vẻ thế mà “ghê” thật, có vợ con rồi mà còn trăng hoa, may mà “chưa gây hậu quả nghiêm trọng” chứ nếu có gì xảy ra biết giải quyết thế nào đây. Còn Bà Tư ù bán chuối chiên thì buột miệng: Đời thuở ngày nay lại có kiểu đánh ghen lộn ngược, bạn tình mà lại đánh ghen vợ người ta mới chết chứ!...Hết.

1 nhận xét:

  1. Đã nói mà, Thanh Long trúng giá nó phát sinh nhiều chuyện lắm ... coi chừng nghe Lành

    Trả lờiXóa