TÂM TƯ MỘT ĐƯỜNG
Tử sanh có đó liền không,
Pháp thân hiển hiện đại đồng thái hư.
Cõi trần, cảnh Phật nhất như,
Giác mê hai vật, tâm tư một đường.
LẮNG ĐỌNG
Tỉnh thức trong cơn mê,
Thoát mình khỏi ảo vọng.
Tỉnh thức ngay bây giờ,
Lắng đọng!
TÂM HÀNH
Gieo ác gặt đau khổ,
Gieo thiện hái an lành.
An lành hay đau khổ:
Tâm hành!
VIÊN DUNG
Huyễn tức giác, tục tức chân,
Giác mê, chân tục chẳng gần chẳng xa.
Khác chăng chỉ tại tâm ta,
Con đường không sắc, chánh tà viên dung.
ĐẠO ĐỜI
Tâm nhàn như án mây trôi,
Tiếp duyên xúc cảnh việc đời thoáng qua.
Đời trật hẹp, đạo bao la.
Đạo đời một cội, gần xa tại lòng.
MỘT TÂM
Đừng mong luôn khỏe mạnh,
Khỏe mạnh sanh dục tham.
Suy vi rồi hưng thạnh,
Một tâm!
CÙNG LÀ CHỮ TÂM
Trăm năm trong cõi người ta,
Khổ đau, hạnh phúc cùng là chữ tâm.
Tâm hiền: phúc lạc muôn phần,
Tâm thiên ác độc, cõi trần khổ đau.
NGỘ NGAY
Khách muốn vào cửa Phật,
Lặn lội suốt đêm ngày.
Ai sống tâm như thật,
Ngộ ngay!
THẨM SÂU TRONG LÒNG
Thiết chi tốt xấu, thị phi,
Lợi danh giũ sạch, huyền vi đạo mầu.
Xua tan tâm lý vọng cầu,
Con đường giác ngộ thẩm sâu trong lòng.
THIỆN ÁC
Điều ác không chăm sóc,
Lớn nhanh như cỏ hoang.
Điều thiện không chăm sóc
Chết tan!
TRĂM NĂM
Trăm năm như giấc Kê vàng,
Buông xuôi cát bụi, lưu đàng nghiệp nhân.
Trăm năm như nhện tơ giăng,
Thiện tâm an lạc; ác tâm khổ sầu.
CẢNH MỘNG
Âm thanh biển ngút ngàn,
Âm thanh đời tịnh động.
Tiếng tâm thông muôn ngàn
Cảnh mộng!
CHỈ MỘT NÉT NGANG
Bờ kia đâu khỏi bờ này,
Khi mê chìm nổi, phân hai rõ ràng.
Ngộ thời chỉ một nét ngang,
Khổ đau cực lạc một đàng tâm sanh.
PHẬT Ở ĐÂU?
Phật ở trong tâm,
Nhọc chi kiếm tìm.
Do mê muội ngược xuôi tìm Phật.
Cõi trần gian: nguồn giác thậm thâm.
NƯỚC TRONG VÀ TÂM TRONG
Nước trong xanh tận chân trời,
Tâm trong sạch cả ba miền thế gian. (1)
Bao niềm tục lụy tiêu tan,
Lâng lâng siêu thoát, an an thanh nhàn.
(1) Tam giới, ba thế giới: thế giới dục nhiễm, thế giới sắc thể và thế giới vô sắc thể.
TRONG TIM
Tâm mê nên cầu Phật,
Tâm động nên tìm thiền.
Thiền Phật đâu ngoại vật:
Trong tim!
LẶNG TỜ, SÁNG TRONG
Đường không, lối rỗng đã bày,
Tâm thông chứng đắc ngay đây, bây giờ.
Ba ngàn thế giới cơn mơ,
Chín đường sáu nẻo lặng tờ, sáng trong.
SẠCH LÀU
Khi tâm vương thù hận
Là lúc tâm khổ đau.
Oán ân không vướn bận:
Sạch làu!
TÂM TRẦN LẮNG TRONG
Chuông chùa thức tỉnh ngân nga,
Sắc tài, danh lợi, đâu xa đâu gần.
Hỡi người lữ khách dừng chân,
Thở sâu thiền định, tâm trần lắng trong.
HIỂN NHIÊN
Không ai sanh thành Phật,
Không ai sanh vốn thiền.
Phật thiền do tu thật:
Hiển nhiên!
VỐN KHÔNG ĐẠO ĐỜI
Nước trong trăng lắng in dòng,
Não phiền giũ sạch, tâm thông như trời.
Vốn không đạo, vốn không đời,
Khi mê đời hiện, rạng ngời đạo minh.
VƯỢT CẦU TỬ SANH
Biển trần lặn hụp chơi vơi,
Tìm về bến giác, thoát nơi khổ sầu.
Tâm kinh thiền định nhiệm mầu,
Phút giây tỏ ngộ vượt cầu tử sanh.
TRỜI VÀ NGƯỜI
Ngẫm ra muôn sự tại người,
Ác vương khổ lụy, thiện vơi khổ sầu.
Trách trời có lợi chi đâu!
Trời chưa hiện hữu, trước sau do mình.
Có khi nhẫn để yêu thương
Có khi nhẫn để tìm đường lo toan
Có khi nhẫn để vẹn toàn
Có khi nhẫn để xoay vần
Thiên thời, địa lợi, nhân tâm hiệp hòa
Có khi nhẫn để vị tha
Có khi nhẫn để thêm ta, bớt thù
Có khi nhẫn: tỉnh giả ngu
Hơn hơn, thiệt thiệt đường tu khó lường
Có khi nhẫn để vô thường
Không không, sắc sắc đoạn trường trần ai
Có khi nhẫn để lắng tai
Khôn khôn, dại dại nào ai tránh vòng
Có khi nhẫn để bao dung
Ta vui người cũng vui cùng có khi
Có khi nhẫn để tăng uy
Có khi nhẫn để kiên trì bền gan
Có khi nhẫn để an toàn
Có khi nhẫn để rõ ràng đúng sai
Bạn bè quan hệ nào ai
Có khi nhẫn để khinh người trọng ta
Xem ra cũng khó đó mà
Chữ Tâm, chữ Nhẫn ngẫm ra cũng gần
Sống trên đời này phải biết quý 4 chữ :
Chữ "PHẢI" để luôn sống và làm theo lẽ phải.
Chữ "THẬT" để luôn sống thật, không gian dối.
Chữ "NHẪN" để biết phải luôn tha thứ, nhường nhịn.
Chữ "TÂM" để biết yêu thương những người xung quanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét