Không có em và chẳng thấy tôi nơi ấy
Sân chiều vắng biển chiều phẳng lặng
Chợt buồn theo con nước thủy triều dâng
Tôi đi tìm tôi trong phố đêm
Phố mưa nhạt nhòa làm tôi lạc lối
Không thấy tôi trong lớp người bước vội
Tôi về nhà lối ngõ vắng buồn tênh
Tôi đi tìm tôi nơi đồng xanh
Tiếng chim hót ru bình minh buổi sáng
Tôi thấy mình trong giấc mơ lãng mạn
Hóa mây ngàn mãi mãi sống lang thang
Tôi đi tìm tôi trong tôi
Lại thấy em nhìn tôi trong ấy
Đóa hoa đời chân tình nhẫn nại
Có bao giờ em biết tôi đơn côi
Tôi đi tìm tôi trong đời
Những trẻ lạc loài những người cơ nhở
Trong góc phố một chiều đông gió
Dòng nổi trôi tôi chợt nhận ra mình
Tôi đi tìm tôi trong hư không
Nẻo về trăm nghìn lối
Một chiều thu vàng gió nhẹ
Thấy bóng mình trong chiếc lá rụng rơi
Tôi đi tìm tôi trong phố đêm
Phố mưa nhạt nhòa làm tôi lạc lối
Không thấy tôi trong lớp người bước vội
Tôi về nhà lối ngõ vắng buồn tênh
Tôi đi tìm tôi nơi đồng xanh
Tiếng chim hót ru bình minh buổi sáng
Tôi thấy mình trong giấc mơ lãng mạn
Hóa mây ngàn mãi mãi sống lang thang
Tôi đi tìm tôi trong tôi
Lại thấy em nhìn tôi trong ấy
Đóa hoa đời chân tình nhẫn nại
Có bao giờ em biết tôi đơn côi
Tôi đi tìm tôi trong đời
Những trẻ lạc loài những người cơ nhở
Trong góc phố một chiều đông gió
Dòng nổi trôi tôi chợt nhận ra mình
Tôi đi tìm tôi trong hư không
Nẻo về trăm nghìn lối
Một chiều thu vàng gió nhẹ
Thấy bóng mình trong chiếc lá rụng rơi
VĐL
Thơ Võ đình lang có chút gì cô đơn nhưng lãng mạn.
Trả lờiXóaAnh Lang nè :Hồi nhỏ mà tụi em thấy Ai vì " Ai" mà cứ ̣đi loanh guanh như nhân vật Tôi trong bài thơ trên thì hát là
Trả lờiXóa_ Muốn người ta ,người ta không muốn
_ xách cái Dù đi xuống đi lên.
h̀i..hì..