Tôi cùng một người bạn ở xa về, dạo chơi một vòng từ xứ Rạng cho đến Mũi Né,.Các khu du lịch nằm cạnh nhau kéo dài hơn 12km Phố thị Mũi Né bây giờ đông vui ,nào là khách sạn, quán ăn, karaoke, massage lẫn các món ăn chơi không thiếu thứ gì. Khách du lịch các nơi đổ về, từ sáng cho đến khuya ăn uống vui chơi. Nhìn Phố thị rộn ràng như thế tôi lại thấy nhớ Mũi Né ngày nào: Mũi Né của một thời tôi cùng bạn bè tôi đã sống. Một thời tuổi thơ đi qua bây giờ nhớ lại cũng chỉ là một thoáng xa mờ trong ký ức. Mũi Né xưa Mũi Né của quảng thời thơ mộng.
Tôi nhớ rất rõ ngày xưa ấy, khi đi xa về, ngồi trên chuyến xe từ Phan Thiết về Mũi Né lòng tôi lúc nào cũng cảm thấy nao nao. Xe lên dóc lầu ông Hoàng, xe đổ dóc mũi Đá Ông Địa gió bấc lùa mang theo mùi vị tanh nồng mằn mặn của biển cả làm lòng tôi thấy rộn ràng hơn. Mũi Né mờ mờ xa từ nơi ấy
Em có về thăm Mũi Né không
Dường như trời đã sắp vào xuân
Dường như gió bấc lùa trong cát
Những chuyến xe đò giục bước chân
Dường như trời đã sắp vào xuân
Dường như gió bấc lùa trong cát
Những chuyến xe đò giục bước chân
Quanh co qua những con đường quen, quanh co qua những hàng dừa xứ Rạng xanh mát, quanh co qua những nỗi nhớ bao ngày . Mũi Né hoang sơ trầm mặc ngày nào cũng hiện ra trước mắt tôi. Đứng ở Cây Dừa Một nhìn về xứ Rạng xa xa, Thạch Long xa xa, Mũi Né như bức tranh quê hoàng mỹ nhất . .
Mũi né xưa không có những địa danh lịch sử như Sài gòn Hà Nội..hay những danh lam thắng cảnh nơi khác.Mũi Né xưa chi là biển, gió, cát,.Sự đổỉ thay không ngừng nghỉ của thời gian làm cho biển đồi Mũi Né trở nên thiết tha hơn với những ai từng sống với nó và Mũi Nexưa trong tôi không chỉ là những kỷ niệm tuyệt vời nhất mà còn là một dòng sông đầy thơ trôi mãi theo những tháng năm dài dù tôi có đi đâu về đâu..
Vẫn những sáng êm êm, từng đợt sóng mềm vổ đều vào bờ.Từng đàn từng đàn cá đối len vào bờ đá khi nước lớn [bây giờ không còn nữa].Lũ học trò chúng tôi cùng nhau đánh lưới bắt cá,ngập lặn quanh bờ đá.Rồi khi hè đến,khi cây phương vĩ già độc nhất của sân trường trung học Hải Long thủa nào nở hoa cũng là lúc gió nồm nam về thổi mạnh.Từng đơt sóng vổ vào kè đá,những lớp đá cuội bao đời vẫn vững bền che chắn cho bến bờ Mũi né ,Mùa nồm nam về,một mùa bội thu, từng cội chà xa khơi mọc lên, từng đàn cá nục,cá lầm lại về cho người dân Mũi né lại hả hê với một mùa lắm cá nhiều tôm.Rồi khi gió bấc về se se lạnh,biển MN trở lại hiền hòa như xưa, mảnh trăng khuya cùng những bóng thuyền xa,từng đợt sóng êm đềm vổ róc rách vào kè đá, bóng dừa khuya lay nhẹ suốt đêm dài .Buồn nhớ trở về khi tiếng máy đêm nổ nhẹ ngoài khơi , Mũi Né vắng lặng cô đơn như những chòi rớ khuya bên ánh đèn soi cá.
Tôi nhớ những con đường đất trong làng những tối không trăng. Chúng tôi vẫn ung dung lang thang trên những con đường quen ấy; Khi thì nhà bác Cả, bác Sáu Lý ,bác Cẩm Zùng;Khi thì nhà Ánh Hòa, A Xỉn hay nhà Võ Bất ,Võ Tồn.Con đường dóc bà Banh với nhiều địa danh kỷ niệm Trường Hải Long, đình làng Khánh Thiện, bida Tâm teo, cà phê Hùng, ngả tư Cù Đe, banh lắc ông Tòng. Tôi nhớ nhất những đêm trăng sáng thầy trò thường rủ nhau ra hòn đá ông Chin Cẩu ngắm trăng . Ngồi trên mỏm đá chơi vơi nhìn sóng nước đêm, biển trở nên hư ảo lạ thường. Nhìn về xứ Rạng xa mờ bóng dừa đêm trãi dài theo bờ khuya như suối tóc đen đang ôm lấy khuông mặt mỹ miều của ai đó thuần khiết và lãng mạn. Bây giờ những nơi ấy chỉ là những tên gọi xa xưa, một số rơi vào cảnh hoang tàn, một số trở thành nhà phố theo dòng đô thị hóa.Vết tích một thời cũng chỉ là những ký ức xa mờ nằm trong tâm khảm của mỗi chúng ta để trong một lần tìm về nào đó khi nghe tiếng chuông chùa phật học MN hay tiếng chuông nhà thơ Thạch Long vang lên ta lại lục tìm trong xó xỉnh ký ức một thời bao kỷ niêm vui buồn trên xứ MN đấy ấp thân thương này.
Tôi rất nhớ vầng trăng xưa thủa ấy.Ngữa mặt nhìn trời đêm trăng khuya thật xa,.thật cô đơn,trăng tỏa ra cả không gian bao la,biển trăng dịu vợi mông mênh. Trên biển khơi trăng như vỡ vụn, từng mảnh sáng trôi dạt muôn nơi xa xôi vô định. Đồi trăng sáng tối ẩn hiện phô bày những đường cong tuyệt mỹ của đất trời Cả một thời trăng ấu thơ chơi vơi .Trăng xuyên qua từng lớp lá dừa trăng trở nên lung linh huyền ảo hơn.Chúng tôi những người bạn trai gái thủa thời niên thiếu ấy cùng vui đùa bên nhau suốt cả bao mùa trăng và cũng trong những lần trăng đầy lưu luyến ấy tôi và cô ấy trở thành đôi bạn thân.Chúng tôi thương rủ nhau chơi riêng hay những lúc trăng về sáng chúng tôi thường cùng nhau đi gánh nước và khi chúng tôi cảm nhận đươc thứ tình cảm lạ lùng thủa ban đầu lưu luyến ấy thì vừa lúc chúng tôi xa nhau.Dòng đời nghiệt ngã đã tách chúng tôi về hai lối.Vầng trăng Mũi né xưa trở thành kỷ niệm buồn.
Ôi những chú nai tơ
Công chúa rừng già
Nơi hoang đường xa
Cừa đã khép ngăn em về.
Công chúa rừng già
Nơi hoang đường xa
Cừa đã khép ngăn em về.
[Tuổi biết buồn -Nhac Ngọc Chánh-Phạm Duy]
Tôi đi Nha Trang còn cô ấy cũng dời nhà đi nơi khác.Chúng tôi bặt tin nhau từ đó mãi cho tới khi năm tôi 20 tuổi chúng tôi lại gặp nhau trong một lần về ăn tết năm 1974.
Mũi Né ơi người xưa đã xa
Mùa ơi gió bấc nhớ không ngờ
Năm nay em có về ăn tết
Có ngậm ngùi nghe chút ấu thơ
[ Thơ Đỗ Nghê]
Chúng tôi lại bên nhau,cùng nhau thăm đồi cát.Trên con đường từ hội thánh tin lành đi đến đồi dương thủa đó chúng tôi lang thang qua nhiều lượn sóng cát dài, đồi dương gió chập chùng xa xa. Cô ấy rực rở và quyến rũ trong chiếc áo bà ba tơ sóng vàng óng ả. Đồi dương vắng lặng yên bình không tiếng xe, tiếng người chỉ có gió vang vang cùng sóng biển vổ xa .Biển rì rào ,đồi dương rì rào. Tựa vào nhau yên lặng, gió tết thổi ,dòng thời gian trôi, bao năm xa cách hiện về cùng với cái hiện tại lắm chênh vênh của thời chiến tranh và gió ,gió thổi ,thổi…thổi mãi.Gió tết cho chúng tôi gần nhau và cũng dòng gió tết năm ấy một lần nữa chúng tôi xa nhau
Mùa ơi gió bấc nhớ không ngờ
Năm nay em có về ăn tết
Có ngậm ngùi nghe chút ấu thơ
[ Thơ Đỗ Nghê]
Chúng tôi lại bên nhau,cùng nhau thăm đồi cát.Trên con đường từ hội thánh tin lành đi đến đồi dương thủa đó chúng tôi lang thang qua nhiều lượn sóng cát dài, đồi dương gió chập chùng xa xa. Cô ấy rực rở và quyến rũ trong chiếc áo bà ba tơ sóng vàng óng ả. Đồi dương vắng lặng yên bình không tiếng xe, tiếng người chỉ có gió vang vang cùng sóng biển vổ xa .Biển rì rào ,đồi dương rì rào. Tựa vào nhau yên lặng, gió tết thổi ,dòng thời gian trôi, bao năm xa cách hiện về cùng với cái hiện tại lắm chênh vênh của thời chiến tranh và gió ,gió thổi ,thổi…thổi mãi.Gió tết cho chúng tôi gần nhau và cũng dòng gió tết năm ấy một lần nữa chúng tôi xa nhau
Gió bấc về gió bấc ra đi
Gió tết về mang nỗi chia ly
Một thời son sắc em đi mãi
Lá úa vàng theo những tháng ngày
Gió tết về mang nỗi chia ly
Một thời son sắc em đi mãi
Lá úa vàng theo những tháng ngày
[Theo vòng gió tết-VDL]
Ba mươi mấy năm sau, trong một lần hơp mặt cựu học sinh Hải Long chúng tôi lại gặp nhau. Cám ơn cuộc đời đã ban tặng cho cô ấy một gia đình thật hạnh phúc.
Mũi Né xưa ơi, dòng thời gian xưa ơi có không gian nào cho tôi trở lại nhìn những cọng buồn xưa trôi nổi trên sóng xa khơi một thời ; Có góc tối nào đầy trăng để tôi lục tìm trong quá vãng những ẩn ước ngày nào về sự hạnh ngộ cùng nổi chia ly ; Bạn bè ơi, những kẻ đã đi xa hay những người còn ở lại, con thuyền đầy ấp yêu thương của tháng năm xưa đã vỡ.Mỗi người trên miếng ván thuyền xưa trươt dài trong số phận đời mình theo những rủi may may rủi và có một lần khuya nào không nhỉ ? thổn thức lại tìm về , lại tìm thấy đươc niềm hạnh phúc hay nổi khổ đau của bè bạn một thời mà duyên phận đẩy đưa thành niềm trắc ẩn .
Vầng trăng xa xưa ơi:những đôi mắt đen cùng mái tóc xanh thủa nào đã trôi dạt về đâu? có nhớ không đêm trăng hè xưa cùng vầng mây đen xa xăm ấy.Những giọt hè thủa nào có còn rơi rớt trong giấc mơ đêm lạc loài mà ngày tháng cũ đã trở thành mộng mị trong mối dây tơ rối rắm một thời.Có biết không sóng xa từng đêm vẫn vổ dù thời gian có đi mãi không về.Mối tình xưa cùng lối cũ không hẹn thề ấy vẫn như Mũi Né thủa nào vẫn yên bình trong nổi nhớ nhung vô tận .Bao nhiêu năm rồi ai lang thang xứ lạ, ai quanh quẩn quê nhà ,Dù đi đâu về đâu khi gió tết về , có nghe không chút rộn ràng về ngày tháng cũ , tiếng pháo xưa trong một tối giao thừa hay ngọn đèn rớ khuya cùng gió đêm thổi hoài thổi mãi .Mùa xuân ơi có dòng xuân nào quay trở lại cho tôi được nhìn thấy bóng dáng em thủa nào cùng những thơ ngây xưa bên góc trời Mũi Né một thời mà những hoang đường xưa theo dòng hoài niệm về nơi cuối trời nắng gió đầy ấp yêu thương thủa nào.
Đêm…,sóng,….gió….., cát bay…,Mũi Né…. Và…. nổi cô đơn
Em đã về cùng với phôi pha
Bờ xưa lặng lẽ sống vỗ xa
Cỏ xưa lối cũ vàng trong nắng
Một thoáng buồn quanh góc phố già .
Bờ xưa lặng lẽ sống vỗ xa
Cỏ xưa lối cũ vàng trong nắng
Một thoáng buồn quanh góc phố già .
[Theo vòng gió tết-VDL]
Võ Đình Lang
Mũi Né xưa đã chợt về ở tôi trong bài viết này!
Trả lờiXóaAnh VĐLang ngày xưa là tấm gương sáng cho hs HL,anh là sinh viên một tương lai đầy hứa hẹn,hay không thích tiếp tục việc học nữa thì vào trường Thủ Đức ra trường là sĩ quan trong quân đội,Anh là lớp người trẻ đầu tiên xuất thân từ trường HL .Trước khi có trường HL ,MNé rất ít người được đi học đa số con nhà giàu,còn nhà nghèo thì khó có dịp đi xa nhà học.Cám ơn trường HL
Trả lờiXóa