Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

KHÔNG NĂM MỘT HAI

Lần cuối cùng Con tiễn Mẹ đi
Về lại nơi Mẹ đã từng bỏ lại

Phi Trường San Fran đêm nay buồn tê dại
Mưa lạnh lùng từng giọt thấm vào Tim
Bóng Con yêu, Nước Mắt Mẹ nhấn chìm
Chung quanh đây toàn những Người xa lạ
Lát nữa thôi, sẽ xóa mờ tất cả
Con bình yên và Mẹ cũng bình yên

Tình cạn Tình như Cốc Nước chao nghiêng
Chợt thảng thốt nhận ra Mình tay trắng ..!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét